Thursday, August 9, 2012

Đến thảo nguyên Mông Cổ nếm sữa chua ngựa

Đến với Mông Cổ, du khách được hòa mình vào thiên nhiên bao la, thưởng thức sữa chua ngựa.
Mông Cổ là một vùng đất rộng lớn phía Bắc lục địa Trung Á, với diện tích khá rộng lớn nhưng dân cư lại thưa thớt, còn giữ gìn được rất nhiều cảnh quan thiên nhiên và danh lam thắng cảnh hùng vĩ, nguyên sơ nhưng không kém phần thơ mộng.
Là một trong những quốc gia còn giữ được nền văn hóa du mục lâu đời với cuộc sống trên lưng ngựa, những lều trại ngoài thảo nguyên bao la, vùng sa mạc nội Mông là nơi thu hút rất nhiều khách du lịch trên toàn thế giới, những người ao ước được một lần trải nghiệm cuộc sống nay đây mai đó giữa rừng núi bất tận.
Đích đến đầu tiên của du khách khi tới Mông Cổ là Ulan Bator (hay Ulaanbaatar), thủ đô, trung tâm hành chính cao nhất của toàn Mông Cổ. Trong tiếng Mông Cổ, Ulaanbaatar có nghĩa là “anh hùng đỏ”, để tỏ lòng kính trọng với người anh hùng dân tộc Mông Cổ Damdin Sukhbaatar, người đã sát cánh với hồng quân Liên xô giải phóng Mông Cổ.
Cũng giống như Lhasa, Tây Tạng, Ulan Bator là thủ đô của những tu viện cổ. Trong đó, nổi tiếng nhất là tu viện Lạt Ma Chojin và tu viện Gandan, nơi có tượng Quan Thế Âm cao 26,5 mét.
Tu viện Gandan
Cung điện mùa đông cũng là một trong những điểm đến ưa thích của du khách muốn tìm hiểu về cuộc sống của các đại hãn Mông Cổ, là nơi lưu giữ các kỷ vật của vị hãn cuối cùng Bác Khắc Đại Hãn và hoàng hậu của ông.
Cung điện mùa đông.

2/3 dân số Mông Cổ vẫn sống du mục, tự cung tự cấp. Nhiều con em của người du mục đi học tại các trường nội trú ở Ulan Bator và đến mùa hè lại cùng bố mẹ du mục trên thảo nguyên. Họ sống trong một chiếc lều tròn, trắng đặc trưng giữa thảo nguyên mênh mông, nơi họ chăn thả đàn gia súc của mình.
Mặc dù cuộc sống hiện đại đã phần nào len lỏi vào với những tivi, điện thoại di động, nhưng người dân Mông Cổ vẫn có tính cách phóng khoáng, giữ gìn những nét văn hóa đặc trưng của họ.
Lều được làm từ một vật liệu như da thô có tác dụng cách nhiệt, bên trong là thảm trang trí một lớp da, lông thú: lông gấu, sói hoặc chồn cáo. Khoảng trống phía trên mái lều giúp người dân xác định giờ chăn thả gia súc giữa trên bóng nắng soi xuống.
Sống trên thảo nguyên xanh trùng điệp nên người dân Mông Cổ rất gắn bó với ngựa. Có thể nói cuộc sống của họ là cuộc sống trên mình ngựa. Ngựa là phương tiện giao thông, cũng là nguồn cung cấp sữa và thịt. Du khách đến Mông Cổ có thể thưởng thức món sữa chua ngựa, sữa chua dê và bánh men sữa ngựa bùi béo cho mùa đông lạnh giá. Bởi vậy những món ăn chế biến từ nguyên liệu này cũng trở thành nét đặc sắc trong ẩm thực Mông Cổ.
Với những ai thích du lịch mạo hiểm, cưỡi lạc đà di chuyển từ thủ đô, dọc theo sa mạc Gobi, tới thung lũng đại bàng và cồn cát Khongor là một lộ trình không tồi. Hàng năm, nếu đến đúng dịp tháng 7, du khách còn được tham dự lễ hội Naadam truyền thống với đầy đủ các hoạt động: vật Mông Cổ, múa hát, thi cưỡi ngựa... đặc trưng Mông Cổ.
Thiếu nữ Mông Cổ múa trong lễ hội Naadam

0 nhận xét:

Post a Comment